Tháng năm dầu dãi nắng mưa
Con đò trí thức thầy đưa bao người
Qua sông gửi lại nụ cười
Tình yêu xin tặng người THẦY kính thương
Con đò mộc mái đầu sương
Mãi theo ta khắp muôn phương vạn ngày…
ST
Thầy ơi! Em vẫn nhớ mãi câu nói của thầy…
Lúc ấy em nhỏ lắm… Em tiều tuỵ lắm… Em trong giai đoạn cực kì khó khăn mọi mặt…
Thầy khai sáng em bằng lời nói từ đôi mắt quyền lực của thầy.
– Andre’. You know what? You are a Significant! You are a truly Artist! You are not just a Hairdresser! I hope you understand what I am trying to tell you.
(I was about to die)
Tạm dịch:
– Em biết gì không Andre’? Em là một kí tự sáng trong nghành tóc! Em là một Nghệ Sỹ Thực Thụ! Em không đơn thuần chỉ là thợ cắt tóc! Thầy hy vọng em hiểu Thầy muốn nói với em điều gì!
(Tôi bỗng dưng cảm giác như chết lặng người)
Thầy ơi em yêu Thầy và nhớ Thầy vô cùng Thầy có biết không? Trong tâm em luôn luôn tồn tại hình ảnh và lời nói của Thầy!